Vè Tà Lơn Núi Tà Lơn

Phong cảnh trên núi đỉnh núi Tà Lơn. Nơi này, người Việt gọi là Lan Thiên

Trong truyện ngắn "Thơ Núi Tà Lơn" của nhà văn Sơn Nam được viết ở thế kỷ 20, có chép lại một đoạn "vè Tà Lơn" như sau (trích):

Tà Lơn xứ rày tạm con ởLàm lưới chài ngày tháng náu nương......Xứ hiểm địa chim kêu vượn hú,Dế ngâm sầu nhiều nỗi đa đoan.Ngó dưới sông con cá mập lội dư ngàn,Nhìn trên suối sấu nằm như trăm khúc.Nay con tới nguồn cay nước đục,Loại thú cầm trông thấy chỉnh ghê, Giống chằng tinh lai vãng dựa xó hè. Con gấu ngựa tới lui gần xó vách.Bầy chồn cáo đua nhau lúc nhúc,Lũ heo rừng chạy giỡn bát loạn thiên.Trên chót núi, nai đi nối gót, Cặp giả nhân kêu tiếng rảnh vang.Ngó sau lưng, con kỳ lân mặt đỏ như vàng,Nhìn phía trước, ông voi đen huyền như hổ. Hướng đông bắc, con công như tố hộ. Cõi tây nam, rừng gáy ó o...

Ngày nay, các loài thú ấy đã gần như vắng bóng.